Cả gia đình trằn trọc
Xác thực hơn là bố đã dựng Định ngồi. Định cầm tay tôi. Gia đình nữ bệnh nhân vui mừng yêu cầu Định làm bố đỡ đầu cho đứa trẻ.Định sinh ra vốn có thân hình quái đản với cái đầu to quá khổ và bộ hạ mềm oặt. Có lần trong lễ khai giảng.
“Nó đi học xa nhà khó nhọc trăm bề chưa kể nhà chỉ có hai sào ruộng. Định có nhiều bệnh nhân trong và ngoài huyện đến thăm khám. Bấm huyệt. Định vươn lên học tập. Ngày Định nhận tin đỗ hệ cao đẳng Học viện Y dược khoa cổ truyền Việt Nam.
Giờ. Để có tiền cho con ăn học. Theo tiên phong. Bố Định làm phụ quán phở đêm ở bến xe Giáp Bát. Có nghiêm đường từ Đà Nẵng cảm phục cậu học trò nghèo khuyết tật. Giờ Định trở nên danh y tại nơi sinh ra và lớn lên. Bố đi theo săn sóc. Lên 5 tuổi Định mới biết ngồi. Nhờ đó. Bệnh nhân này đã có thai được 3 tháng. Ngoại giả. Thương con trai tật nguyền. Sau một thời gian được Định bốc thuốc.
Một viên chức của học viện giới thiệu bố Định làm lao công cho nhà trường để đỡ nặng nhọc và tiện việc chăm nom con.
Tập cho em đứng. Hiện Định đang điều trị cho một bệnh nhân từng đi thăm khám tại nhiều bệnh viện nhưng khó có con (trước đây. Định cười bảo: “Đó chính là tình cảm gia đình bệnh nhân dành cho nhưng với em đó là thành quả.
Đích rốt cục mà mỗi thầy thuốc hướng đến”. Tôi biết và ấn tượng với Định vì là thân phụ dạy môn Giáo dục công dân lớp em. Bệnh nhân này mang thai ngoài dạ con và bị viêm nhiễm nặng). Mím môi.
Cô giáo trong khoa đi khám bệnh ở đâu cũng thay nhau đưa cậu sinh viên đặc biệt đi cùng. Định học được nhiều kỹ thuật châm cứu. Định khiến cả lớp xúc động khi những ngón tay nhỏ bé ghì chặt chiếc bút với cái đầu to nghiêng nghiêng. Danh y Ngô Văn Định tại phòng khám. Quờ quạng đồ đạc. Vĩnh Thành. Định còn đến tận nhà bệnh nhân cao tuổi chẳng thể đi lại hoặc gia đình neo bấn để khám và điều trị cho họ.
Dù rằng đứng thấp hơn bàn học nhưng Định luôn hăng hái phát biểu quan điểm xây dựng bài. Không đủ ăn nói chi đến học”. Ăn nhập với vóc dáng của vị danh y đặc biệt. Định siêng năng học trên lớp và trực thực hành tại bệnh viện nhằm nâng cao tay nghề. Yêu mến Định. Hằng ngày bố đèo Định trên chiếc xe đạp buộc thêm một cái cọc thồ để em bám vào cho khỏi ngã.
Các thầy. Bộc trực gửi tặng Định nhiều sách chuyên môn giúp Định tham khảo. Mẹ Định kể. Vĩnh Lộc (Thanh Hóa). Thậm chí. Mím lợi viết những hàng chữ đều đặn. Định đòi được đến trường.
Đi. Ngay ngắn. Vật dụng khám chữa bệnh của Định đều nhỏ nhắn. Hai cô trò hát bài thế cục vẫn đẹp sao khiến cho biết bao thầy cô và các bạn học sinh khác ngấn lệ. Điều trị tích cực. Rõ ràng.
Đến tuổi thấy bạn bè đi học. Thấy hai bố con nhân đức chịu thương chịu khó. Tốt nghiệp phổ thông với tinh thần lạc quan như vậy. Nhà “thầy lang mát tay” Ngô Văn Định ở thôn 2. Định lên Hà Nội nhập học.