Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Lửa Phật: Thiếu thêm mới vào thuyết phục!.

Khán giả thấy nhân vật mặc đồ người theo phong cách cao bồi Viễn Tây, kẻ theo kiểu Việt

Lửa Phật: Thiếu thuyết phục!

Nếu chỉ xét riêng về góc cạnh tình yêu thì Lửa Phật có ưu điểm bởi câu chuyện tình tay tư giữa Ánh - Đạo - Long - Hiền có nhiều diễn tiến trái ngang, bất ngờ, có những tình tiết đề cao giá trị của ái tình, gia đình… Nhưng về tổng thể, cốt truyện lại chưa đủ sức thuyết phục mà chỉ mang lại cảm giác “bày ra cho có cớ để đánh nhau”.

Bối cảnh làng quê ven biển với những căn nhà sàn bằng gỗ, những quán bar thoảng không khí miền Viễn Tây Hoa Kỳ hay một dãy phố đêm sặc sỡ ánh đèn màu trong phim thật đẹp mắt với phần xử lý ánh sáng khá tốt. Một vai nữ khác của phim cũng để lại ấn tượng về diễn xuất là Đinh Ngọc Diệp trong vai một cô gái ngô nghê ngẩn ngẩn, suốt phim không nói câu nào, chỉ tiếc là xem xong khán giả ngơ ngác không hiểu nhân vật của cô có mặt để làm gì! Cảm giác băn khoăn không chỉ với nhân vật của Đinh Ngọc Diệp mà còn theo đuổi khán giả sau khi theo dõi hết bộ phim.

Giữa lúc nhiều bộ phim Việt luôn trong tình trạng sinh sản tăng tả để ra rạp thì việc ê-kíp làm Lửa Phật mất đến 5 năm cho một bộ phim quả là một điều đáng trân trọng.

Kỹ xảo sử dụng trong những đoạn hành động của các nhân vật Đạo, Long, bé Hùng đặc sắc không kém những phim nước ngoài. Nếu tính từ khi được đạo diễn Dustin Nguyễn thai nghén đến giờ thì Lửa Phật đã được chuẩn bị tròn 5 năm. Hương Nhu.

Thế nhưng, thế giới trong Lửa Phật hoàn toàn siêu thực. Trang phục của các nhân vật dưới bàn tay nhà thiết kế gốc Việt đến từ Hollywood Bảo Trần Chi rất công phu và đậm chất phương Đông.

Lửa Phật được đầu tư rất kỹ ở khâu phục trang, bối cảnh và kỹ xảo. Giữa quang cảnh làng quê có chiếc loa phóng thanh treo lủng lẳng trên cột điện phát oang oang giữa một khu phố với những quán bar ăn chơi rộn rịp.

Xe mô tô khủng, rượu whiskey xuất hiện tràn lan… Nội dung phim được cho là xoay quanh những vị chiến tăng cùng cuộc chiến với chính sự dằn vặt và những khổ đau trong bản thân họ.

Nhân vật vào quán bar để thuê phòng, có kẻ ngồi chơi một loại đàn cổ một dây không rõ đàn gì, thời nào. Được dàn dựng theo loại thể giả tưởng, tất nhiên cần chấp thuận những gì diễn ra trên màn ảnh là không có thật, nhưng dù giả tưởng cũng cần có sự đồng bộ về mặt quy luật ở mỗi khoảng không gian, thời kì, bối cảnh, lối sống của các nhân vật. Ngô Thanh Vân tiếp tục chứng tỏ mình xứng đáng là “đả nữ” của màn ảnh Việt khi biểu diễn những động tác võ thuật nhanh, gọn, dứt khoát, đẹp mắt trong những pha hành động của phim.

Dàn diễn viên diễn xuất tốt, nhất là Ngô Thanh Vân  Dàn diễn viên từ những vai quan trọng, nhiều đất diễn như Ngô Thanh Vân (vai Ánh), Thái Hòa (vai Hiền), Hoàng Quân (vai bé Hùng) đến những vai phụ của Hiếu Hiền đều làm tốt nhân vật của mình.