Theo đại diện lãnh đạo Bộ GTVT, việc chậm GPMB có cả duyên do khách quan và chủ quan. Về khách quan, công tác GPMB phụ thuộc rất nhiều nguyên tố như chế độ chính sách, nhận thức của người dân, tổ chức thực hiện, liên quan đến trách nhiệm của nhiều cấp, ngành. Giao kèo ký kết có quy định nếu bàn giao chậm mặt bằng thì nhà thầu có quyền yêu cầu bổ sung tổn phí nảy sinh.
Rất nhiều quan điểm cho rằng, nguyên cớ của việc chậm GPMB dự án cầu Nhật Tân đốn là do cơ chế đền bù. Cùn
G một khu vực, các dự án có mục tiêu khác nhau lại có giá đền bù khác nhau. Ngoài ra, việc thực hiện cơ chế cũng không thống nhất. Chả hạn, đang trong tuổi thỏa thuận với các hộ dân mức giá bồi thường theo khung giá quốc gia quy định, Hà Nội lại ứng dụng mức giá đền bù theo giá thị trường dẫn đến tâm lý phân bì, đợi của người dân.
Không chỉ riêng dự án cầu Nhật Tân, có rất nhiều dự án trên địa bàn Hà Nội cũng vướng công tác GPMB. Đơn cử như dự án cao tốc Hà Nội - Lào Cai, hiện nay các nhà thầu nước ngoài liên tiếp gửi đơn khiếu nại về công tác GPMB. Có người đặt câu hỏi, cùng một dự án, công tác GPMB ở các tỉnh Lào Cai, Yên Bái cứ chạy băng băng; nhưng cứ đến Hà Nội thì lại vướng. Câu hỏi về bổn phận lại được đặt ra, bởi chẳng thể nói vụ việc nghiêm trọng như vậy mà không có cơ quan nào chịu nghĩa vụ cả. Không thể đổ lỗi cho cơ chế mà dẫn đến GPMB chậm, mà cần phải thấy rằng do thiếu đôn đốc, dửng dưng của các cá nhân chủ nghĩa, đơn vị liên hệ đến dự án.
Chuyện có nhẽ chưa thể dừng ở cầu Nhật Tân, mà một loạt dự án khác cũng đứng trước nguy cơ phải bồi thường cũng do sự tắc trách và cung cách làm ăn thiếu chuyên nghiệp của các chủ đầu tư.
Lại thêm một bài học đắt giá cho cung cách làm ăn thiếu chuyên nghiệp của các chủ đầu tư. Điều mà Bộ GTVT và thành thị Hà Nội cần phải làm lúc này là chỉ rõ đích danh đơn vị, cá nhân nào chịu trách nhiệm chính và cần xử lý nghiêm khắc để làm gương cho các dự án khác.
Yến Nhi